Có lẽ sáng nay những người cha, người mẹ, người chồng, người vợ đó đã không hề biết được rằng họ sẽ có một ngày chấn động nơi công sở, lúc lên đường đi làm. Và tối nay, cả nước Pháp sẽ đón họ trở về trên những nẻo đường, quảng trường, góc phố.
Là yên nghỉ chứ không phải thảm sát vì ngòi bút của sự tự do chẳng chết bao giờ.
Hôm nay tất cả chúng ta là người Pháp. Là nhà báo. Là nạn nhân của khủng bố. Là những nhà cách mạng của tự do ngôn luận. Là Charlie!